“Lấy chồng Nghèo nhưng người ta có chí, luôn cố gắng,có đầu óc kinh doanh và luôn thương vợ thương con, sống có trách nhiệm, chắc chắn sẽ có một ngày họ sẽ có điều kiện thôi.”
Vất vả ngược xuôi những năm tháng tuổi trẻ rồi cuối cùng ai cũng phải đi tìm một bến đỗ cuối đời mình. “Trai lớn dựng vợ, gái lớn gả chồng”, đâu có mấy ai chịu được cô đơn cả đời rồi rời khỏi thế giới này trong sự lạnh lẽo đâu.
Lấy chồng, ai cũng mong lấy được người chồng mang lại hạnh phúc.Thế nhưng hạnh phúc sống trong tình yêu thương, hạnh phúc bên những người mình trân quý cả đời, tưởng dễ mà khó vô cùng. Bởi không phải ai cũng giữ trọn trong tay mình sợi dây hạnh phúc ngay từ đầu.
Đi lấy chồng là người phụ nữ chấp nhận hi sinh tuổi trẻ của mình để cùng người mình yêu thương vun đắp tất cả lại từ đầu. Phụ nữ đâu ngại lấy chồng nghèo, hai bàn tay ta làm nên tất cả. Đã có nhau thì chẳng việc gì gây cản trở, khó khăn đến mấy cũng chỉ là những gia vị cần thiết của tình yêu mà thôi.
Về vai trò, trọng trách của người chồng, thân sinh ra là đàn ông, dù có thời thế thế thời thay đổi thế nào, thì vẫn là những trụ cột gia đình, vẫn là những người “lưng dài vai rộng” gánh vác trọng trách. Đàn ông nghèo có thể chăm chỉ làm nên tài sản, chứ đàn ông không có chí tiến thủ cả đời không có tiền đồ.
Đàn ông nghèo tiền của thì phụ nữ chấp nhận được vì “nay nghèo mai giàu” đâu ai biết nhưng đàn ông nghèo tư duy thì ấy là gánh nặng cả đời của người phụ nữ.
Tất nhiên, chẳng ai biết trước được điều gì. Phải sống với nhau, người ta mới hiểu kĩ về nhau. Nhưng đàn ông à, đã chấp nhận lấy vợ, sinh con thì phải thay đổi tính nết. Không còn tự do, không còn một mình làm gì cũng được, không còn những buổi tụ tạp bạn bè liên miên, xin hãy nghĩ đến người kề vai sát cánh hằng ngày cùng bạn. Gia đình hạnh phúc cũng là một tài sản đáng giá trong đời người đàn ông.
Đàn ông mà không có chí tiến thủ khác nào một con vẹt “bảo gì nói nấy”. Bạn muốn gia đình hạnh phúc, trước tiên, hãy lao mình vào biển lớn. Nếu ngại khổ ngại khó thì bạn sẽ chẳng có gì, rồi đến một lúc nào đó, ngay cả vợ con bạn cũng tự rời đi.
Đàn ông “làm mình làm mẩy”, kén chọn, chỉ biết chăm chút ngoại hình mà không quan tâm sự nghiệp, không đặt mục tiêu cho con đường công danh không xứng đáng là một người biết yêu gia đình. Mấy cô bạn gái tôi quen còn đặt mục tiêu sự nghiệp lên trước chuyện tình cảm nên giờ không mua được nhà được xe thì cũng giữ chức vụ này kia, đáng để cánh đàn ông phải ngước nhìn.
Thứ phụ nữ ngại nhất không phải là một ông chồng nghèo, họ sợ nhất “vớ” phải một anh đàn ông vừa lười biếng lại không có chí tiến thủ!