Dù bị bệnh ung thư hành hạ và phải ngồi xe lăn nhưng cô gái Trần Yến Nhi (27 tuổi, ngụ TP. Long Khánh, Đồng Nai) vẫn kiên quyết đến trường để hoàn thành nốt những môn thi cuối cùng. Nỗ lực của cô đã được đền đáp bằng tấm bằng tốt nghiệp ĐH được đặc cách trao sớm. 

Theo tìm hiểu, Nhi hiện là sinh viên năm cuối ngành dược Trường ĐH Công nghệ miền Đông (H.Thống Nhất, Đồng Nai). Nhận thấy tình hình sức khỏe của Nhi thời gian gần đây xấu đi nhiều, ngày đêm vật lộn với những cơn đau hoành hành vì bệnh ung thư, Trường ĐH Công nghệ miền Đông đã quyết định đặc cách trao bằng tốt nghiệp sớm cho nữ sinh viên của mình.

hình ảnh

Nhi được nhà trường trao bằng tốt nghiệp ngay trên giường bệnh (Ảnh: Thanh Niên)

Thầy Trương Công Khoa, Thư ký Hiệu trưởng – Phó trưởng khoa Luật kinh tế của trường, cho biết Nhi đã hoàn thành mọi môn học, tất cả bài thi; căn cứ vào điểm số thì Nhi đủ điều kiện tốt nghiệp, tuy nhiên nếu chờ cho đến khi trường tổ chức lễ và phát bằng thì khá lâu.

Vì vậy chúng tôi quyết định xét đặc cách, trao bằng tốt nghiệp sớm cho em ấy, là món quà tinh thần mà nhà trường muốn gửi tới để mong em có thêm sức mạnh chiến đấu với bệnh tật”, thầy Khoa nói.

Cũng theo thầy Khoa, tình hình sức khỏe của Nhi không phải đến bây giờ nhà trường mới biết. Vì mới đây thôi, thời điểm khoa tổ chức thi cuối khóa thì hình ảnh Nhi ngồi trên xe lăn đến trường khiến ai cũng động lòng và nể phục nghị lực của em.

Để thuận tiện cho Nhi, trường đã tổ chức phòng thi riêng ở tầng trệt (thay vì phải thi trên lầu như bạn cùng lớp). Từ đó đến nay nhà trường luôn dõi theo cô sinh viên của mình. Nhiều lời chúc của mọi người liên tục gửi đến em, ai cũng mong có một phép màu giúp em mau khỏe, thực hiện ước mơ đang dang dở.

Theo lời gia đình, Nhi là con út trong nhà có 3 anh chị em, sau khi học xong lớp 12 Nhi thi đậu vào ngành dược Trường CĐ Y tế Đồng Nai. Học xong Nhi đi làm đúng nghề nhưng với bản tính nghị lực, nên cách đây 3 năm Nhi tiếp tục thi đậu vào Khoa Dược Trường ĐH Công nghệ miền Đông để học liên thông.

hình ảnh

Tấm bằng danh giá mà Nhi đã nỗ lực để có được suốt cả đời (Ảnh: Tiền Phong)

Việc học diễn ra suôn sẻ, tình cảm cũng nở hoa khi hồi đầu năm Nhi lập gia đình với một người học cùng ngành, hạnh phúc đong đầy. Nhưng có ai ngờ, tai ương đã ập đến. Nhi bất ngờ phát hiện mình bị ung thư vú, sức khỏe nhanh chóng suy sụp.

Thương con gái và muốn có điều kiện chăm sóc tốt nhất, bố mẹ ruột đã xin gia đình chồng đưa Nhi về nhà. Nhà bố mẹ ruột của Nhi nằm sâu trong chợ Long Khánh, khá tối tăm và tĩnh mịch. Ở giữa nhà, ngoài bộ bàn ghế đặt nép một bên thì không có vật dụng gì.

Ông Phường cho biết nhà trống trải như vậy là do trước đó hai người con trai của ông đã “dọn dẹp” để chuẩn bị lo hậu sự cho Nhi sau khi bác sĩ khám và nói rằng mạch đã ngưng đập.

Đó là một ngày giữa tháng 8, bác sĩ khám xong và nói tình hình rất xấu, gia đình ông cũng chuẩn bị tâm lý nhưng rất may Nhi vượt qua được. Ít ngày sau thì trường về trao bằng, ông Phường cho hay lúc đó tinh thần Nhi tốt hơn, dù không nói ra được nhưng ông cảm nhận Nhi rất vui.

Ông cũng vậy, rất xúc động trước tấm lòng nhà trường dành cho con gái mình. Rồi ông vừa kể vừa đưa tay lau nước mắt: “Nó ham học lắm, mấy ngày thi cuối khóa, cứ nằng nặc đòi đi chứ không bỏ thi bữa nào. Hôm trường tới trao bằng tôi quá xúc động, nên phải lánh ra ngoài khóc, sau đó mới vào”.

hình ảnh

Rất nhiều người tới thăm và động viên gia đình Nhi cố gắng (Ảnh: Tiền Phong)

Có ai đó từng nói, số phận con người rất mỏng manh. Nó chẳng khác gì chiếc lá trên cành, chỉ cần một làn gió nhẹ cũng đủ làm nó rời khỏi cành để về với đất mẹ. Đâu phải cứ to khỏe, trẻ trung và giàu có là có thể kéo dài phận mình thêm được một gang tay.

Bởi vậy, chúng ta phải trân quý mạng sống của mình – như nghị lực của cô gái trẻ Trần Yến Nhi. Dẫu bệnh tật ập tới bất ngờ, dẫu số phận không còn may mắn, nhưng cô luôn chiến đấu từng ngày, từng giờ để cuộc đời của mình có ý nghĩa hơn.

Vậy mà ngẫm xã hội ngoài kia, biết bao thanh niên trai tráng, còn trẻ, còn khỏe lại không biết quý trọng bản thân, thích chơi bời tụ tập, đua đòi với các tệ nạn xã hội. Họ không tu chí làm ăn, không phấn đấu học hành, bởi vì họ xem số phận như bèo, như mây gió… chẳng đáng giá mấy đồng.

Hoặc có không ít bạn trẻ suy nghĩ quá nông cạn trong cuộc sống, chỉ vì những mâu thuẫn rất nhỏ với cha mẹ, người thân, thất tình… mà các bạn đó đã tìm đến cách giải quyết tiêu cực. Tự mình tước bỏ sự sống của chính mình! Dường như các bạn đó không hiểu rằng, một khi chết đi các bạn ấy hoàn toàn biến mất khỏi cuộc đời này, vậy thì cái chết ấy chẳng có nghĩa lý gì cả.

hình ảnh

Trong khi những người vừa thiện lương, vừa có tri thức như Nhi thì ông trời đối xử bất công quá. Cô đâu mong giàu sang hay bạc vàng, đâu mong nhà cao cửa rộng, chỉ mong được sống an yên bên gia đình và cống hiến cho xã hội… giờ đây đã là điều xa xỉ.

Vậy mà, khi thời gian còn lại vô cùng ít ỏi, Nhi vẫn cố gắng học hành, hoàn thành tấm bằng tốt nghiệp dù cô biết, có thể chẳng bao giờ mình được dùng đến. Nhưng chí ít, nó như một món quà, một niềm vui an ủi, rằng bao năm qua cô đã sống có ích và kiêu hãnh như thế nào.

Suy cho cùng, chúng ta không ai biết được hôm nay sẽ như thế nào, ngày mai sẽ ra sao! Thế nên hãy trân quý cuộc đời mà mình đang có, dù nghèo khó hay khổ đau, dù vất vả trăm đường với bao nhọc nhằn phiền muộn, nhưng ít nhất – còn được sống đã là điều may mắn lắm rồi!