Tin lời bà, tiền lương, tiền làm thêm có bao nhiêu tôi đều chuyển khoản về. Bản bản thân bên này chẳng dám mua sắm, chi tiêu.

Sau khi kết hôn, tôi với Hùng liên tục mâu thuẫn. Tất cả cũng chỉ bởi thu nhập của tôi ít hơn anh mà mỗi khi cãi vã, anh thường lấy tiền làm cớ mắng nhiếc vợ.

Với vợ, anh tính toán từng đồng nhưng ra ngoài lại ga lăng, hào phóng với tất cả thiên hạ. Mỗi lần đi ăn uống, mừng sinh nhật bạn bè hoặc hội họp, anh sẵn sàng bỏ tiền bao, thậm chí hóa đơn cả chục triệu cũng không tiếc. Vợ ý kiến, anh liền quát.

“Tiền thằng này kiếm ra, muốn tiêu thế nào là quyền của thằng này. Cấm cô can thiệp”.

Thường xuyên chứng kiến cảnh con trai con dâu to tiếng, mẹ Hùng khuyên tôi:

“Mẹ có một mối đi xuất khẩu lao động bên Nhật 3 năm. Mẹ nghĩ con còn trẻ, hai đứa lại chưa con cái gì, nên tranh thủ đi làm ăn vài năm cho có vốn rồi về sinh nở cũng được. Mà khi ấy, con có tiền rồi, thằng Hùng không còn dám bắt bẻ con nữa”.

Bởi thu nhập của tôi ít hơn anh mà mỗi khi cãi vã, anh thường lấy tiền làm cớ mắng nhiếc vợ. (Ảnh minh họa).

Nghĩ tới việc kiếm được tiền hơn chồng để lấy lại tiếng nói trong gia đình khiến tôi quyết tâm hơn bao giờ hết.

Sang bên xứ người, tôi làm ngày đêm gửi tiền về cho mẹ chồng trả khoản vay vốn đi làm ăn. Hết nợ bà lại bảo:

“Mẹ thấy đất khu mình đang ở tương lai được giá lắm. Tốt nhất con làm được bao nhiêu cứ gửi về đây, mẹ dồn lại mua lấy 1 mảnh. Thích thì xây nhà lên ở, còn không bán đi, giá chắc chắn lên gấp đôi gấp 3. Chứ con giữ tiền có sinh sôi được đâu”.

Tin lời bà, tiền lương, tiền làm thêm có bao nhiêu tôi đều chuyển khoản về. Bản bản thân bên này chẳng dám mua sắm, chi tiêu. Thêm vào, thi thoảng mẹ chồng lại gọi sang thủ thỉ:

“Thằng Hùng dạo này thay đổi nhiều rồi. Con cứ yên tâm, sau này con về sẽ không phải chịu thiệt thòi như trước”.

Nỗ lực phấn đấu suốt 3 năm, hết hợp đồng tôi mau mải về nước để gia đình đoàn viên. Vậy nhưng xuống sân bay, không một ai ra đón dù rằng trước đó tôi đã gọi nhắc chồng về giờ hạ cánh. Tủi quá, tôi gọi điện, anh lạnh lùng đáp:

“Nhà đang bận, em tự bắt xe về”.

Sốc hơn, tới cổng, tôi ngạc nhiên thấy căn nhà cấp 4 trước đây giờ đã thành nhà 5 tầng, rộng rãi, gạch hoa lát từ sân ra tận ngõ. Trước cổng có 1 phụ nữ mang bầu tầm 6 -7 tháng, trạc tuổi tôi đang ngồi hóng mát. Vừa hay chồng tôi từ trong nhà đi ra, tay cầm cốc sữa, tay cầm quạt chạy tới chỗ cô ta, miệng đon đả:

“Uống sữa đi vợ… để anh quạt mát cho”.

Chưa hiểu chuyện gì, tôi vội vàng bước tới. Thấy tôi, mặt mẹ chồng có chút biến sắc, thở dài:

“Con về nhà rồi thì vào nhà đi, chúng ta nói chuyện”.

Xuất khẩu lao động trở về, nhìn nhà chồng, tôi ngây người hóa đá. (Ảnh minh họa)

Bước vào trong, tôi bàng hoàng khi cả nhà “quây lại” thông báo, người phụ nữ kia là vợ mới của chồng tôi. Bởi trước đây, tôi có bầu trước cưới, bố mẹ anh lại phản đối hôn sự nên đành dọn về sống chung chưa đăng ký. Sau cưới vài tháng tôi sảy thai, vợ chồng xích mích. Mẹ anh hứa, sau khi tôi lao động về nước sẽ để 2 đứa đăng ký kết hôn. Thật không ngờ tất cả đều là kế hoạch của gia đình nhà chồng cho tôi “sập bẫy”. Trong khi bên Nhật, tôi bán sức kiếm tiền gửi về thì trong nước, bố mẹ chồng lấy hết tiền đó xây nhà, đường hoàng cưới vợ mới cho con trai, đợi đón cháu nội. Cô ta mới danh chính ngôn thuận là vợ hợp pháp. Còn tôi, chẳng là gì.

Cay đắng hơn, chồng tôi còn ra điều kiện: một là chấp nhận chung sống với vợ mới của anh thì anh quan hệ giữa tôi với anh vẫn như trước, tôi vẫn là dâu nhà anh. Còn không, sẽ đuổi tôi khỏi nhà.

Khi tôi nhận ra mình quá dại, mù quáng tin tưởng nhà chồng thì tất cả đã quá muộn. Giờ tôi không biết phải làm sao, chẳng nhẽ chấp nhận tay trắng rời khỏi nhà chồng trong khi cơ ngơi nguy nga nhà anh đang ở là mồ hôi công sức tôi làm ra?