Dù là ai, ở bất cứ vị trí nào, khi mọi thứ không làm bạn hơn thua, so đo và biết khiêm nhường thì cũng là lúc bạn hiểu giá trị của sông sâu tĩnh lặng lúa chín cúi đầu, nước sâu tĩnh lặng người khôn kiệm lời.
Khi lúa còn xanh, lúa ngẩng cao đầu chót vót và thường tự vỗ ngực xưng danh để khẳng định mình. Thế nhưng bên trong bông lúa mới chỉ thơm mùi sữa. Càng dần già, trải qua những mưa nắng bão bùng, cây lúa ấy mới thực sự trưởng thành và không còn bốc đồng như trước nữa. Lúa lúc này mới thực sự là lúa, cúi đầu nhưng đã tích lũy đủ chín bên trong!
Sông cũng vậy. Chỉ có những con sông sâu, biết hạ mình xuống thì trăm vạn con sông con suối khác mới róc rách chảy về.
Phàm làm người, khi đã trưởng thành thì càng phải nói ít đi và làm nhiều hơn. Tạo ra giá trị chứ không phải buông những lời sáo rỗng. Nhất là đàn ông! Đàn ông lại càng phải thế!
Sự từng trải của người đàn ông không hẳn chỉ là dựa theo số tuổi hay năm tháng. Mà là do những vấp váp mà họ đã từng trải qua trước đây.
Khi ấy họ đã thực sự hiểu được mình, hiểu được người, và hiểu được đời. Họ không chọn cách nói nhiều và tự tôn mình nữa. Thay vào đó họ kiệm lời hơn. Nhưng một khi đã nói thì luôn nói được – và làm được. Chắc nịch và kiên gan!
Phật giáo đã dạy: Hãy nói những lời chân thật, hòa thuận để mọi người tránh hiểu lầm và thù hận nhau. Hãy nói những lời tha thứ, xây dựng tình thương để cuộc đời vơi bớt đau thương và mọi người sống vui bên nhau. Và hãy nói những lời trong sáng để tình người đẹp mãi về sau. Sống ở đời, bạn giỏi kiến thức, bạn thông minh tài trí chưa bao giờ là đủ, sống có đức độ, khiêm nhường, bao dung mới gọi là người có trí tuệ, sông sâu tĩnh lặng lúa chín cúi đầu, nước sâu tĩnh lặng người khôn kiệm lời.
Sống trên đời, chúng ta phải xem sự hiểu biết của con người là hữu hạn, có những thứ chúng ta rất giỏi và tuy nhiên cũng có những chuyện chúng ta rất dở, núi này cao thì sẽ có núi khác cao hơn. Quy luật tự nhiên luôn phản ánh rất đúng và chân thực về sự hiểu biết. Sông sâu tĩnh lặng lúa chín cúi đầu, nước sâu tĩnh lặng người khôn kiệm lời.
Thật đúng với câu Sông sâu tĩnh lặng lúa chín cúi đầu, nước sâu tĩnh lặng người khôn kiệm lời. Phàm là con người, khi một khi đã trưởng thành thì càng nên nói ít đi và làm nhiều hơn. Tạo ra giá trị chứ không phải buông những lời sáo rỗng.