“Đừng để người phụ nữ bên cạnh mình cô đơn, đến 1 ngày cô ấy quen dần với điều đó thì có lẽ bạn sẽ không còn là điều gì quá quan trọng trong cuộc đời cô ấy nữa. Không có bạn cô ấy vẫn sống, sống tốt.”
Người ta thường nói, tình yêu chân chính không bị mài mòn bởi thời gian, cũng không thể đổi thay bởi hoàn cảnh quả không sai. Cuộc sống của chúng ta vốn muôn màu, muôn vẻ, tràn ngập sắc hương.
Mỗi niềm vui hay nỗi buồn, đau thương hay hạnh phúc, yêu thương hay ghét bỏ cũng đều là những gia vị góp vào giúp cuộc sống tươi đẹp hơn. Và chắc hẳn trong chúng ta, ai cũng mong muốn có một tình yêu đẹp, một tình yêu đáng nhớ. Thế nhưng không phải lúc nào cũng được như ý.
Có nhiều người, họ không may mắn được yêu thương và thậm chí khi đã trong mối quan hệ hôn nhân hay tình cảm, một bên đong đầy hạnh phúc còn một bên vô tâm, thờ ơ như không có chuyện gì xảy ra.
Tất nhiên, tôi hay bất cứ ai cũng đều mong muốn được ở bên cạnh người mình yêu thương, nhưng đôi khi cuộc đời lại không hề ưu ái cho những hoài niệm của con người. Và rốt cuộc thì, chúng ta chẳng thể làm gì ngoài việc học cách chấp nhận điều đó.
Tình yêu cũng giống như một bài toán đầu tư, kết quả nhận về có thể thành công hoặc thua lỗ. Mà cái giá phải trả thường là nước mắt, những vết thương mãi không liền sẹo.
Với những người đàn ông vô tâm, đừng để người phụ nữ của mình sáng ngóng, chiều trông, mỗi một lời hỏi han, động viên cũng không có.
Đừng để người phụ nữ ấy phải quanh quẩn trong mớ hỗn độn của chính bản thân trong khi bạn là người có thể dắt cô ấy ra khỏi những điều tệ hại đó.
Đàn ông đừng để mọi thứ đi vào quá khứ rồi mới bắt đầu thấy hối hận, tiếc thương.
Không có đoá hoa nào không tàn, không có người phụ nữ nào dành cả thanh xuân để đợi chờ, hy sinh mãi vì một người không thương họ.
Đừng để mãi sau này mọi thứ chỉ còn gói gọn trong một từ “Muộn”.