Áp lực chuyện sinh con nối dõi tông đường, bà Nga nghĩ đến chuyện ly hôn để chồng cưới vợ khác. Tuy nhiên ông Ngọc Anh đã gạt phăng đi.
Trúng số “độc đắc” sau 5 năm kết hôn
Ông Nguyễn Ngọc Anh (70 tuổi) và bà Trần Bích Nga (67 tuổi) nên duyên nhờ mai mối. Khi đó, ông Anh là bộ đội ở miền Bắc vào Nam tập kết. Một buổi chiều thứ 7, ông tới nhà một người anh em chơi, thấy cô gái nhỏ nhắn, mảnh khảnh ra mời nước, ông lập tức trúng tiếng sét ái tình. “Bà ấy xinh lắm nhưng hơi gầy, tạo cho tôi nhiều ấn tượng”, ông Anh nhớ lại.
Bà Nga trước đây học đại học ở TP Việt Trì (Phú Thọ), thường đi tàu hoả về nhà. Trên chuyến tàu bà gặp nhiều anh bộ đội điển trai, trong lòng thầm ngưỡng mộ, ước mơ lập gia đình với chú bộ đội. Vậy nên khi ông Ngọc Anh ghé thăm nhà, bà cũng thầm mến mộ, có cảm tình. Chiều nào ông cũng qua chở bà đi học, cố tình “đi vòng vèo” để dành nhiều thời gian bên bà.
Bà Nga và ông Ngọc Anh “trúng tiếng sét ái tình”
Nhưng bất ngờ 1 tháng sau ông Ngọc Anh đã hỏi cưới. Hôn sự vội vã khiến bà Nga lo lắng nhưng tin vào lựa chọn trái tim nên bà đồng ý. Gia đình ông Ngọc Anh khó khăn, chỉ có ông ở trong TP.HCM. Năm 1981, đơn vị của ông đã đứng ra tổ chức một lễ cưới nhỏ, có ít trà, bánh kẹo, thuốc lá.
Lấy chồng xong, bà Nga phát hiện bị u nang buồng trứng, phải phẫu thuật cắt bỏ. Các bác sĩ kết luận bà không thể sinh con được nữa. Trong cơn đau đớn tột cùng, bà đã khuyên ông Anh ly hôn, cưới vợ khác để sinh con nối dõi tông đường.
“Tôi bảo bà ấy, đó là chuyện của thế gian, mình hạnh phúc với nhau, ở bên nhau suốt đời là được. Gia đình tôi biết chuyện, mẹ tôi có tư tưởng tiến bộ nên bảo các con cứ thoải mái, sau này nhận con nuôi về cho vui cửa vui nhà cũng được”, ông Anh kể lại.
Bà Nga từng khuyên chồng ly hôn vì khó có con
5 năm sau, khi bà Nga đang theo một lớp học nhảy thì thấy cơ thể có nhiều triệu chứng lạ. Cô giáo hỏi lớp nhảy hỏi: “Chị ơi chị có bầu hả?”, bà Nga thảng thốt lắc đầu, nghĩ không thể nào xảy ra chuyện đó được.
“Về sau cơ thể mệt mỏi, tôi cứ uống thuốc rồi đi khám. Xấu hổ nên chọn khám ngoài giờ, vào cuối cùng bác sĩ mới bảo có bầu 4 tháng rồi. Tôi lo lắm, không biết em bé có bị ảnh hưởng gì không. Khoảng thời gian mang bầu căng thẳng, đến 7 tháng lại đi cấp cứu, nằm bất động trên giường, có mẹ và ộng xã chăm nom”, bà Nga nói.
Năm 1986, vợ chồng bà Nga mừng rỡ đón con gái đầu lòng chào đời bình an, khoẻ mạnh. Sự thiêng liêng khó tả khiến nước mắt bà Nga liên tục trào ra.
“Cả đời tôi nghĩ không bao giờ có con được nữa. Bà nội vui lắm. Đến giờ tôi vẫn cảm thấy biết ơn cuộc đời”, bà Nga hạnh phúc.
Vợ chồng nghèo nuôi con gái đỗ Đại học Oxford
Nhà nghèo không có sữa, ông Anh xin nhà hàng xóm ít sữa ông Thọ pha cho con uống. Kinh tế khó khăn, hai vợ chồng bươn chải bằng nghề mây tre đan để kiếm thêm thu nhập. Công việc làm ăn thuận lợi, bà thuê thêm nhiều cơ sở để sản xuất. Tuy nhiên biến cố lại ập đến, cơ sở sản xuất của bà Nga bị hoả hoạn thiêu rụi, cháy sạch khiến cả hai vợ chồng phải vay mượn, chạy vạy khắp nơi đền bù thiệt hại, tái sản xuất.
Năm 1999, bà Nga chuyển sang lĩnh vực bảo hiểm và gặt hái được nhiều thành công, kinh tế gia đình cũng dần cải thiện. Áp lực công việc bận rộn, phải đi nước ngoài liên tục khiến bà mệt mỏi, trở nên dễ nóng giận, cáu gắt hơn. Cũng chính khoảng thời gian đó, tình cảm vợ chồng gặp rạn nứt.
“Tôi nóng tính, cứ về đến nhà là cáu. Không khí trong gia đình ngột ngạt. Hai vợ chồng có cuộc nói chuyện đáng giá ngàn vàng. Tôi nói với chồng, em muốn làm vai trò của một người phụ nữ, nhưng muốn cuộc sống gia đình đi lên, một trong hai người phải hy sinh. Nếu như cơ hội đến với anh, em cũng sẽ hỗ trợ”, bà Nga nhắn nhủ.
Sự thấu hiểu, nhường nhịn giúp hai vợ chồng ông Anh – bà Nga sống hoà thuận tới tận bây giờ. Trái ngọt của hôn nhân 42 năm là Nam Phương – cô con gái giỏi giang, thành đạt, tốt nghiệp Đại học Oxford – top 3 trường đại học hàng đầu thế giới.
Ra trường, Nam Phương được nhận làm trong ngân hàng lớn ở London, sống 10 năm ở Anh rồi mới về Việt Nam.
Tổ ấm hạnh phúc của vợ chồng bà Nga hiện tại
Tuổi 70, hai vợ chồng bà Nga hạnh phúc khi gia đình chào đón thêm một thành viên mới. 42 năm đồng hành bên nhau, bà không quên gửi lời cảm ơn chồng: “Cảm ơn anh đã là hậu phương vững chắc, chăm sóc con để em có thời gian thực hiện công việc quan trọng, giúp cuộc sống gia đình tốt đẹp hơn”.