Kỷ yếu là để lưu giữ lại những khoảnh khắc đẹp nhất thời còn đi học, nhưng không phải với bất cứ ai, kỷ yếu cũng là một điều ý nghĩa như thế.
Thời điểm chụp ảnh kỷ yếu thường là vào những ngày tháng cuối cùng trước khi tốt nghiệp. Hầu hết mọi người đều muốn lưu giữ lại hình ảnh bên nhau. Tuy nhiên, không phải ai cũng vui và sẵn sàng với việc tham gia vào sự kiện này.
Có người cảm thấy hào hứng, có người cảm thấy không cần thiết vì mấy năm học chung vốn chẳng thân cho lắm, chưa kể đến mỗi bạn lại có một hoàn cảnh riêng, không phải ai cũng có điều kiện để bỏ ra một số tiền kha khá để chi cho các khoản thuê trang phục, trang điểm, thuê nhiếp ảnh.
Xuất phát từ việc muốn tạo ra một kỷ niệm đẹp và đáng nhớ, kỷ yếu bỗng trở thành một gánh nặng với một số người.
Mới đây, trên một trang Confessions, một bạn trẻ đã than thở về câu chuyện của mình về việc “chụp ảnh kỷ yếu”. Vì hoàn cảnh gia đình đang khó khăn, bạn trẻ này đã báo rằng mình không tham gia chụp ảnh từ đầu, nhưng vẫn bị lớp trưởng truy đến cùng, bắt nộp 800 nghìn đồng vì làm gián đoạn kế hoạch của cả lớp.
Mở máy ra là cả đống tin nhắn với cuộc gọi từ phía lớp trưởng. Tớ đã báo từ đầu là tớ không đi được vì chuyện gia đình, nhưng lớp trưởng vẫn tự ý đăng kí hết cho mọi người và giờ bắt tớ phải trả tiền vì làm hỏng kế hoạch của lớp. Không chỉ một mình lớp trưởng, còn cả những người khác nữa, lại cái điệp khúc nhà ở Hà Nội mà kêu khó khăn.
Thực sự suốt những ngày học chung vốn đâu thân thiết gì, chuyện nhắn tin gọi đıện kia thì đã kéo dài hơn 2 tuần nay. Tổng tiền tớ phải đóng là hơn 800k, trong khi tớ thì còn đang nợ tiền nhà, nợ tiền cô giáo dạy tiếng Anh. Bố mẹ thì nợ tiền viện phí của anh, giờ không lẽ tớ mặt dày gọi xin mẹ?
Không, tớ không làm được vì mẹ còn nợ người ta hơn 50 triệu vì việc điều trị của anh, đến tiền học cho tớ tớ còn chẳng dám xin mà cứ nai lưng ra đi làm để bù vào. Vốn chẳng thân thiết gì với nhau, tớ thấy những việc này thật chẳng có ý nghĩa.
Thực, lúc này tớ chỉ muốn khóc vì tớ stress quá, không lẽ sống ở Hà Nội có nghĩa là tớ giàu có sao, là con út thì mặc nhiên được cưng sao, hay 800k là số tiền quá nhỏ sao?”. – đoạn “tâm thư” gây sốt.
“Sinh viên có ý nghĩa thật, nhưng đối với nhiều người nó chẳng có kỉ niệm gì hết, vì những tháng ngày đó ta chỉ đi học và đi làm thêm. Lớp trưởng mà không quan tâm, hỏi han gia đình nhà người ta ra sao, tự ý quyết định tất cả. Vậy tự bù tiền ra mà trả”, T.T bình luận.
“Ngày xưa mình cũng không chụp kỉ yếu vì hai lí do. Thứ nhất là chụp xấυ, thứ hai là nhà chẳng có tiền. Còn chuyện 800k bạn có thể nhắn tin riêng với mình. Mình hứa sẽ giữ bí mật tuyệt đối, mình sẽ giúp bạn và mong bạn có quãng thời gian sinh viên thật đẹp”, V.A nói.
“Mình cũng từng chụp kỷ yếu rồi bạn nhé. Cứ để thời gian và tiền bạc để lo cho gia đình bạn đi. Gia đình là thứ tồn tại duy nhất, còn những cái khác có hay không không quan trọng. Mọi người nghĩ gì về mình thì mặc kệ họ. Cố lên bạn! Câu chuyện đời của những người thành đạt đâu mấy ai êm ả. Sư phạm bọn tôi, lớp toàn tỉnh lẻ, đa số nghèo vậy mà cứ có đợt gì đóng góp nhiều nhiều tí mọi người lại lọc ra vài bạn khó khăn hơn để hỗ trợ. Sinh viên ai chẳng khó khăn, lớp thời tín chỉ nhưng chúng ta sao không đặt vào vị trí của nhau mà suy nghĩ một lần”. T.H chia sẻ.