Đi làm rồi mới hiểu, mỗi một đồng tiền bố mẹ kiếm được đều không hề dễ dàng. Hóa ra, cuộc sống chưa bao giờ là dễ dàng cả, khi bạn cảm thấy nó dễ dàng, nhất định là đang có người thay bạn gánh vác lấy phần không dễ dàng ấy.
Câu chuyện thứ nhất
Khi tôi lên giường ngủ là 11 giờ tối, ngoài cửa sổ tuyết đang rơi nhẹ. Tôi thu mình trong chiếc chăn bông ấm áp, cầm đồng hồ báo thức lên, tôi phát hiện đồng hồ báo thức đã dừng chạy, hôm qua tôi quên mua pin.
Trời lạnh quá, tôi cũng không muốn đứng dậy giữa thời tiết lạnh giá. Tôi bèn nhấc điện thoại lên, gọi cho mẹ một cuộc.
“Mẹ, đồng hồ báo thức của con hết pin rồi, ngày mai công ty con có cuộc họp quan trọng, con phải dậy sớm, 6 giờ sáng mai mẹ gọi điện cho con, nhắc con dậy sớm nhé”.
Ở đầu giây bên kia, giọng mẹ hơi khàn khàn, có lẽ mẹ đã đi ngủ rồi. Mẹ tôi nói: “Được rồi, con yêu”.
Khi điện thoại reo, tôi đang có một giấc mơ, Trời bên ngoài vẫn đang còn tối nhem. Mẹ tôi ở đầu giây bên kia nói: “Tiểu Vy, con mau dậy đi, hôm nay con có cuộc họp quan trọng mà”, tôi nhìn đồng hồ, bây giờ mới 5 giờ 40.
Không thể nhẫn nại thêm, tôi cằn nhằn: “Con chẳng phải đã bảo mẹ gọi con lúc 6h sao? Con muốn nghỉ ngơi thêm một chút nữa, cuối cùng lại bị làm cho tỉnh giấc”. Mẹ tôi nghe xong không nói gì thêm, tôi bèn dập máy!
Trước khi ra ngoài, tôi vệ sinh cá nhân sạch sẽ và ăn sáng đầy đủ. Thời tiết hôm nay thật lạnh, tuyết phủ đầy đường. Tôi cứ bước chậm rãi tới chỗ sân ga. Xung quanh trời tối đen như mực, đứng bên cạnh tôi là cặp vợ chồng già tóc điểm bạc.
Tôi nghe thấy ông cụ nói với bà cụ: “Nhìn xem, cả đêm hôm qua bà ngủ không ngon. Bà dậy rất sớm và giục tôi dậy theo, bây giờ phải đợi lâu như thế này đây”.
Chuyến xe bus đầu tiên trong ngày vẫn còn 5 phút nữa mới đến.
5 phút sau xe đến. Người lái xe là một câu thanh niên trẻ, sau khi tôi lên xe cậu liền lái xe đi. Tôi nói: “Tài xế! Đợi một chút, ở phía dưới có 2 người già, thời tiết như thế này, người ta đã đợi lâu như vậy, cậu vì sao không đợi người ta lên rồi mới lái?”
Lúc này, cậu tài xế thanh niên thãn đãng, nói: “Không sao đâu, họ là Bố Mẹ của tôi! Hôm nay là ngày đầu tiên tôi lái xe, họ đến đứng đó chỉ để nhìn thấy tôi ngày hôm nay!”
Trước khi ra ngoài, tôi vệ sinh cá nhân sạch sẽ và ăn sáng đầy đủ. Thời tiết hôm nay thật lạnh, tuyết phủ đầy đường. Tôi cứ bước chậm rãi tới chỗ sân ga. Xung quanh trời tối đen như mực, đứng bên cạnh tôi là cặp vợ chồng già tóc điểm bạc.
Tôi nghe thấy ông cụ nói với bà cụ: “Nhìn xem, cả đêm hôm qua bà ngủ không ngon. Bà dậy rất sớm và giục tôi dậy theo, bây giờ phải đợi lâu như thế này đây”.
Chuyến xe bus đầu tiên trong ngày vẫn còn 5 phút nữa mới đến.
5 phút sau xe đến. Người lái xe là một câu thanh niên trẻ, sau khi tôi lên xe cậu liền lái xe đi. Tôi nói: “Tài xế! Đợi một chút, ở phía dưới có 2 người già, thời tiết như thế này, người ta đã đợi lâu như vậy, cậu vì sao không đợi người ta lên rồi mới lái?”
Lúc này, cậu tài xế thanh niên thãn đãng, nói: “Không sao đâu, họ là Bố Mẹ của tôi! Hôm nay là ngày đầu tiên tôi lái xe, họ đến đứng đó chỉ để nhìn thấy tôi ngày hôm nay!”
Câu chuyện thứ 2
Bố mẹ tôi tới họ hàng chơi, người họ hàng đó không cho bố tôi chơi bài cùng và nói: “Không có tiền thì đừng cố vô giúp vui!” Một câu này khiến tôi nhớ cả đời. Điều kiện trong nhà không tốt, nhưng tôi lại chưa bao giờ phải chịu khổ dù chỉ một ngày.
Sau này lên Đại học, đi làm xa, bạn mãi mãi không biết lúc bạn không ở nhà, bữa cơm của bố mẹ bạn đơn giản, đạm bạc như thế nào đâu?
Lúc nộp mấy triệu tiền học phí, cả cọc tiền toàn những tờ tiền có giá trị 10 nghìn, 20 nghìn. Khoảng khắc ấy thực sự rất đau lòng!
Nhớ có những hôm phải rời xa bố mẹ, bố mẹ lưu luyến nhắn nhủ: “Không có vé giường nằm thì đi máy bay đi con, ba không nỡ để con ngồi ghế cứng”. “Ba đi thăm con, không sao, không sao, chỉ là ngồi tàu hai mấy tiếng thôi mà”. Xa nhà rồi mới biết đất nước mình rộng lớn biết bao, ba mẹ tôi yêu tôi thế nào.
Tôi nhận đôi quang gánh từ mẹ, nhưng tôi gánh lên không nổi. Có một người đàn ông, chưa bao giờ nói yêu bạn, nhưng người ấy lại cho bạn tất cả. Khi tôi thấy họ chạy vạy, nhờ vả, xin xỏ khắp nơi, chỉ vì tôi, khoảnh khắc ấy thật khiến tôi nhói lòng.
Quần áo của chúng ta luôn nhiều hơn quần áo của bố mẹ, điện thoại của chúng ta luôn đắt hơn điện thoại của bố mẹ, sinh nhật của chúng ta luôn hoành tráng hơn sinh nhật bố mẹ. Đôi khi, chỉ vì một bộ quần áo mấy chục nghìn, mẹ phải mặc cả mấy chục phút chỉ để được giảm mấy nghìn.
Lớn bằng từng này vẫn ngửa tay xin tiền bố mẹ. Mỗi lần tiêu pha, tôi đều không nghĩ ngợi gì, chỉ thấy vui và thỏa mãn ngay lúc ấy. Rồi khi nhìn thấy bóng lưng ngày càng nhỏ đi của bố, của mẹ, mới cảm thấy hối hận, hóa ra bấy lâu nay mình chỉ theo đuổi những thứ phù phiếm, mà quên đi những gì yêu thương ngay kề bên.
Ngày xưa, lúc còn ở gần bố mẹ, tôi luôn cảm thấy mẹ tôi đi chợ dường như không cần đến tiền, vì ngày nào bữa cơm cũng có thịt, có cá, có rau, có hoa quả. Sau này xa nhà rồi mới biết, chút mắm, chút muối cũng phải tính từng đồng.
Tôi không biết mình đã xem ở đâu một đoạn clip ngắn, trong clip là một cô gái vừa sinh con sau nhiều giờ “vượt cạn” vất vả, gia đình nhà chồng vây lấy em bé mới sinh, trên mặt là những nụ cười hạnh phúc, chỉ riêng người cha của cô gái lại khóc như một đứa trẻ, vừa khóc vừa nói: “Khổ thân con gái tôi! Con gái tôi phải chịu khổ rồi”! Ngay giây phút đó, tôi cũng thấy nghẹn trong lòng!
Càng lớn tôi càng hiểu nỗi vất vả của bố mẹ. Hiện tại mỗi lần bố mẹ gọi điện hỏi: “Cuối tuần này có về không con”? Tôi đều cảm thấy mắt mình cay cay. Bố mẹ tôi đang già đi thật rồi. Giá như tôi có thể trưởng thành sớm hơn, hiểu được nỗi vất vả của bố mẹ sớm hơn,… nhưng cuộc đời không có chữ “giá như”.
Khi nhận ra nỗi vất vả của bố mẹ, thì cũng là lúc tôi nhận ra: Thời gian tôi ở cạnh họ không còn nhiều nữa rồi,…
Hãy nhớ rằng, đừng phàn nàn về sự “trách móc, than phiền” của họ. Hãy thông cảm, biết ơn và quan tâm họ nhiều hơn, họ xứng đáng hơn cả như vậy!
News
Là tay chơi xe nổi tiếng chịu chi nhất Việt Nam, Đại gia Minh Nhựa sẽ chỉ tậu ‘thùng tôn di động’ Tesla Cybertruck, nếu hãng đáp ứng đầy đủ những điều kiện này: Còn không thì đành ‘có duyên không phận’
Chủ nhân của Pagani Huayra và McLaren Elva – đại gia Minh Nhựa mặc dù rất đam mê các dòng xe gầm cao nhưng trong thời buổi kinh tế khó khăn, mọi thứ phải chắc…
Kỷ lục ‘vô tiền khoáng hậu’ tại thị trường ô tô Việt: Cứ hơn 8 giây có một người chốt cọc VinFast VF3, ông Vượng thu tiền trăm tỷ mỗi ngày
Mẫu xe điện VinFast VF3 đang trở thành hiện tượng của thị trường ô tô Việt Nam khi lượng xe đặt cọc chỉ sau 66 giờ lập kỷ lục 27.649, cao hơn cả…
Cận cảnh những chiếc xe VF 7 Hỏa Long Độc Bản đầu tiên được giao cho khách hàng
Những chiếc VF 7 Hoả Long Độc Bản (Dragon Forged) đầu tiên trong tổng số 68 chiếc phiên bản giới hạn được VinFast bàn giao cho khách…
hết Ngọc Trinh lại đến Hải Idol ‘xộ khám’ vì dựng xe giữa đường quay tóp tóp: Cái giá của câu view bất chấp bao giờ mới khiến các ‘idol top top’ tỉnh ngộ đây?
Dừng dàn ô tô trong khi rước dâu giữa đường để chụp ảnh câu view bất chấp, ‘Hải Idol’ cùng 3 đồng phạm khác đã bị công…
Hải idol dàn 4 xe sang đón dâu giữa đường nhằm ‘đánh bóng tên tuổi’
Theo Cục CSGT, Phạm Đức Hải (Hải ‘idol’) và các đồng phạm dàn 4 xe sang đón dâu giữa đường nhằm đánh bóng tên tuổi, tăng lượng…
Các ông lớn Trung Quốc đổ xô vào Việt Nam: VinFast ra ngay “lời thách đố gai góc”, Âu-Mỹ cũng chào thua
Xe điện từ Trung Quốc được đánh giá là số 1 thế giới nhưng chúng đã gặp phải kỳ phùng địch thủ VinFast khi định lấn sân…
End of content
No more pages to load