Sau khi ra viện, tôi chủ động đưa mẹ về chăm vì bà đã không còn khả năng đi lại. Con gái của bà ở bên nước ngoài, mỗi năm chỉ về 2 lần. Vậy nên hàng tháng, cô ấy lại gửi cho tôi tiền phí sinh hoạt của mẹ.
Tôi ly hôn được 5 năm rồi. Nói đến cuộc hôn nhân ấy, đến tận bây giờ, tôi vẫn cảm thấy chia tay là quyết định sáng suốt. 28 tuổi, tôi kết hôn. Người đàn ông mà tôi gửi gắm cuộc đời là một người khéo léo, giỏi ăn nói và biết kiếm tiền. Quen nhau chưa được vài tháng, mẹ tôi đã giục cưới gấp. Bà bảo:
“Chỉ không đầy 2 năm nữa là con tròn 30 rồi. Con gái có thì, bây giờ còn phải lấy chồng sinh con nữa. Cứ lần lữa mãi là hư bột hư đường. Bao giờ đề cập đến vấn đề cưới xin xem nó bảo sao”.
Thế rồi không hiểu sao, tôi nhận được lời cầu hôn vào đúng thời gian đó. Nghĩ đi nghĩ lại thấy mình cũng chẳng còn trẻ để tìm hiểu lâu dài, lại có sự ủng hộ của bố mẹ, tôi đồng ý kết hôn.
Sau khi ra viện, tôi chủ động đưa mẹ về chăm vì bà đã không còn khả năng đi lại. (Ảnh minh họa)
Cưới nhau về một thời gian tôi mới biết, chồng không tốt như vẻ ngoài anh vẫn thể hiện. Anh ham chơi và thường xuyên về muộn. Dù đã có vợ, anh cũng không cắt giảm các mối quan hệ khác bên ngoài. Con được 3 tháng cũng là lúc tôi phát hiện chồng ngoại tình. Thời điểm ấy con còn quá nhỏ, mẹ chồng lại hết lời khuyên ngăn nên tôi lựa chọn tha thứ.
Thế rồi đợt ấy, chồng về nhà đòi ly hôn vì người tình có bầu. Chúng tôi nhanh chóng hoàn tất thủ tục, tôi là người được quyền nuôi con. Còn trợ cấp, tôi không yêu cầu anh phải gửi cho con đồng nào. Điều đặc biệt là hậu ly hôn, tôi và mẹ chồng cũ vẫn qua lại. Vì con gái đã lấy chồng xa, con trai thì ra ngoài ở với bạn gái nên bà cô độc lắm. Thành ra ban ngày, mẹ vẫn đến nhà để trông cháu cho tôi đi làm. Cuối tháng có lương hưu, bà lại đưa cho tôi một nửa rồi bảo cất đi để mua bỉm sữa cho con.
Đúng là hiếm có ai giữ được mối quan hệ tốt như vậy với mẹ chồng cũ. Bản thân tôi thì thấy mình may mắn vì có bà đỡ đần. Nhưng bình an chẳng được bao lâu thì sóng gió ập tới. Hôm ấy, hàng xóm gọi cho tôi nói mẹ bị ngã xe phải vào viện cấp cứu. Tôi tức tốc vào viện. Những ngày sau đó, tôi là người túc trực và chăm mẹ. Còn chồng cũ thì tới thăm vài lần rồi lại mượn cớ về.
Sau khi ra viện, tôi chủ động đưa mẹ về chăm vì bà đã không còn khả năng đi lại. Con gái của bà ở bên nước ngoài, mỗi năm chỉ về 2 lần. Vậy nên hàng tháng, cô ấy lại gửi cho tôi tiền phí sinh hoạt của mẹ. Còn chồng cũ thì gần như không liên lạc, cũng chẳng để ý đến việc mẹ sống thế nào.
Thật không ngờ trước lúc đi, mẹ chồng cũ vẫn còn nghĩ đến tôi và cháu nội như vậy. (Ảnh minh họa)
Cách đây 3 năm, mẹ chồng cũ qua đời. Trên phương diện giấy tờ, chúng tôi không còn là mẹ con nhưng tôi vẫn đội tang bà. Sau khi tiễn mẹ về nhà gốc, tôi có bốc bát hương để thờ phụng ngay trong nhà. Thấm thoắt đã 3 năm trôi qua, năm nào tôi cũng tự làm giỗ cho mẹ.
Năm nay, cô em chồng cũ về đúng đợt. Hôm qua cô ấy sang chơi, nhìn bàn thờ mẹ cùng di ảnh trước mặt, cô ấy rút ra một xấp tiền rồi nói:
“Em phải xin lỗi chị trước. Số tiền này là lúc còn sống mẹ có đưa cho em. Bà bảo sau này khuất núi thì em trao cho chị để nuôi cháu. Sở dĩ em không đưa cho chị ngay lúc mẹ mất là vì vẫn chưa tin chị thật lòng yêu thương mẹ. Bây giờ nhìn chị hết lòng vì mẹ thế này, em không có lý do gì để giữ số tiền đó nữa”.
Sau khi cô ấy ra về, tôi mới đếm lại thì sững sờ khi biết trong đó là 280 triệu. Thật không ngờ trước lúc đi, mẹ chồng cũ vẫn còn nghĩ đến tôi và cháu nội như vậy. Tôi luôn tâm niệm trên đời này tồn tại luật nhân quả. Và mọi người thấy đấy, tôi vừa nhận được quả ngọt từ lòng tốt và sự chân thành của mình.