Lời nói có thể làm cho người khác cảm thấy được xoa dịu và yêu thương nhưng đôi lúc cũng là ‘con dao’ khiến trái tim đối phương ‘ứa máu’.
Đừng làm tổn thương người khác vì tổn thương rồi sẽ chẳng bao giờ bù đắp được. Trong tình bạn, chúng ta phải cẩn trọng lời nói nếu không dễ đánh mất tình bạn. Nếu đã là bạn đừng làm tổn thương đối phương cũng đừng “đâm sau lưng” người bạn gọi là thân thiết. Nếu không còn muốn thân thiết thì hãy dứt khoát dừng lại. Khoảng trống có thể lấp đầy bằng những yêu thương. Nhưng tổn thương thì chẳng có gì bù đắp được.
Kí ức là thứ vô hình chung mà ai cũng biết. Bọn trẻ con chơi loanh quanh trong xóm cứ ngỡ kí ức sẽ luôn luôn là những kỉ niệm vui nhưng thật sự có phải như thế? Kí ức đôi khi cũng khiến ta buồn, khiến ta đau, khiến ta phải rơi những giọt nước mắt. Con người chúng ta, ai cũng đã từng có những khoảng trống trong tim, là sự thiếu thốn tình cảm dù ở bất cứ độ tuổi nào. Bạn vừa mất đi người thân, một người bạn rất yêu thương và kính trọng, bạn chợt cảm thấy đau nhói phía bên trái của lồng ngực. Phải rồi, lúc đó, sự mất mát đã hình thành khoảng trống trong tim.
Những cơn mưa chiều dai dẳng không ra khỏi nhà, cũng không hẹn gặp bạn bè, bạn cảm thấy buồn phiền vì cuộc sống này, thấy thiếu một điều gì đó nhưng không định hình rõ. Bạn biết không? Chính nỗi buồn phiền không tên ấy đang làm trái tim bạn ngày càng mệt mỏi. Những sự mất mát ấy, những nỗi buồn ấy đều có thể được lấp đầy bằng tình yêu thương bản thân. Yêu thương bản thân, yêu thương gia đình và mọi người. Hãy hiểu khi bạn mất đi một người mà bạn yêu thương rồi sẽ có một người đến và lấp đầy trái tim bạn. Nếu bạn cảm thấy cô đơn, hãy ngồi một mình và suy ngẫm.
Thế còn sự tổn thương thì sao? Tổn thương vì gia đình sống không thuận hòa, vì bạn bè phản bội, vì người thương rũ bỏ, vì quá khứ tăm tối. Tổn thương xuất phát từ những người bạn tôn trọng, yêu thương. Tổn thương khiến con người ta phải khóc, phải buồn và nó cứ thế dai dẳng.
Khi một người đã bị tổn thương quá nhiều, họ sẽ trở nên lạnh lùng hơn, ít nói hơn và đặc biệt mất niềm tin vào người khác. Họ không dám trao yêu thương đi vì họ sợ sẽ nhận về sự phản bội. Họ không dám đặt niềm tin nên người khác vì sợ đó sẽ là sai lầm. Họ lặng im trầm mình vào thế giới cô đơn do họ tạo ra, đơn giản đó chỉ là vỏ bọc để khỏi phải tổn thương. Họ dần không quan tâm đến cảm xúc của chính mình cũng như của người khác.
Sự tổn thương là một phần quá khứ. Thế nên muốn quên, họ phải quên đi mọi kí ức, mọi kỉ niệm. Họ chọn dần học cách sống chung với nó để rồi cũng dần thay đổi, họ trở nên tiêu cực hơn, lãnh đạm hơn, cẩn thận, dè chừng hơn.
Tổn thương khốc liệt lắm. Nó khiến ta thay đổi mà không biết. Nó khiến khoảng trống trong tim càng loang lổ mà không cho phép ta nhận tình yêu thương để lấp đầy. Nó khiến ta lặng lẽ trong cuộc đời tấp nập. Đừng làm tổn thương người khác vì tổn thương rồi sẽ chẳng bao giờ bù đắp được. Trong tình bạn, chúng ta phải cẩn trọng lời nói nếu không dễ đánh mất tình bạn. Nếu đã là bạn đừng làm tổn thương đối phương cũng đừng “đâm sau lưng” người bạn gọi là thân thiết. Nếu không còn muốn thân thiết thì hãy dứt khoát dừng lại.
Và chúng ta cũng chớ vội đưa ra lời nhận xét một người qua vẻ bên ngoài, khi chưa thực sự hiểu gì về họ. Chúng ta tôn trọng người khác chính là tôn trọng chính mình, tổn thương người khác cũng chính là làm tổn thương chính mình.