Một đám cưới không tiệc tùng cũng chẳng có khách mời, “cô dâu” nằm yên trường bệnh, bên cạnh chỉ có “chú rể” cùng cô con gái 11 tuổi – người đứng ra tổ chức làm ai chứng kiến đều không khỏi rơi nước mắt.
Sống ở đời ai cũng có cho mình một ước mơ riêng, nhỏ có mà to cũng có. Tuy nhiên, với cô bé 11 tuổi tên Du Xinyu dưới đây thì mong ước lớn nhất chính là giúp người mẹ 30 tuổi đang phải sống thực vật khoác lên mình bộ váy cô dâu. Để làm được điều đó, cô bé đã phải lặn lội khắp nơi nhặt nhạnh phế liệu, tích tiền trong suốt một khoảng thời gian khá dài.
Gia đình 3 người trong ngày cử hành hôn lễ.
Theo Sohu, bố mẹ của Xinyu đều là những công nhân nghèo “tha hương cầu thực” rồi có duyên gặp gỡ. Họ cứ thế mà kết thành chồng vợ chứ chưa từng có một lễ cưới như bao người khác. Vốn định dư dả chút đỉnh thì tổ chức nhưng chẳng bao lâu thì con gái chào đời, nhà thêm một miệng ăn nên cuộc sống lại càng khó khăn hơn.
Vậy mà sau 10 năm làm lụng vất vả, khi sắp chạm tay tới ước mơ thì sóng gió lại đột nhiên ập đến. Vụ tai nạn hồi cuối năm 2017 đã khiến chị Fan phải sống đời thực vật. Anh Du chạy vạy khắp nơi vay mượn chữa trị cho vợ nhưng kết quả vẫn chẳng mấy khả quan. Mọi sinh hoạt hằng ngày của chị đều do một tay chồng và Xinyu chăm sóc.
Bệnh liệt giường, chị Fan được chồng và con gái sớm hôm kề cận.
Dù tình trạng của vợ mỗi ngày một xấu đi, các khớp tay chân đã mềm nhũn và teo dần, xuất hiện nhiều biến chứng khác nhau nhưng anh Du vẫn chẳng quên lời hứa năm nào. Mỗi ngày, anh đều thủ thỉ bên tai chị:
“Em nhất định phải khỏe lại, chúng ta còn nợ nhau một đám cưới mà”. Chứng kiến cảnh này, cô con gái 11 tuổi quyết tâm thực hiện cho bằng được ước mơ còn dở dang của cha mẹ. Vậy là mỗi ngày sau giờ học, cô bé đều nhặt vỏ chai rồi đi bộ 2 cây số đến trạm thu mua phế liệu để bán. Tích góp được một số tiền cộng với sự giúp đỡ của người chủ tiệm, Xinyu đã thành công “rinh” về một chiếc váy cưới thật đẹp để làm quà cho mẹ.
Cảnh Xinyu nhặt nhạnh từng chai nhựa.
Trong hôn lễ đặc biệt, không quan khách, không bàn tiệc và chỉ vỏn vẹn 3 người này, cô bé đảm nhận vai trò người chủ trì. Xinyu cầm tay cha mẹ lần lượt hỏi: “Ông Du, ông có muốn cưới người phụ nữ xinh đẹp này làm vợ không?”, “Bà Fan, bà có lấy ông Du đẹp trai này không? Nếu bà không nói có nghĩa là bà đã ưng thuận”… Khung cảnh ấm áp yêu thương ấy làm người ta nhìn mà muốn khóc.
Mong ước lớn nhất đời của cha mẹ nay đã thành sự thật.
Người ta nói những đứa trẻ lớn lên trong nghịch cảnh thường có xu hướng trưởng thành hơn, khắt khe với bản thân hơn.
Vậy nên, dù gia cảnh nợ nần chồng chất, vừa lo việc học vừa làm “y tá nhỏ” cho mẹ nhưng thành tích học tập của Xinyu lại vô cùng xuất sắc, giấy khen dán đầy tường. Cô bé không muốn đầu hàng số phận, cũng chẳng muốn cha mẹ phải thất vọng về mình. Có điều, một đứa trẻ 11 tuổi cũng không dễ dàng gì vượt qua được cảnh sống thiếu thốn tình thương. Xinyu luôn hi vọng một ngày nào đó mẹ có thể khỏe lại vì “quanh năm không có mẹ ở bên, con gái cô đơn lắm, không muốn xa mẹ chút nào, không muốn mẹ bỏ con”.
Những thứ mà cô bé phải trải qua quả thật chẳng dễ dàng gì.
Lòng hiếu thảo, thái độ kiên cường, không đầu hàng số phận của cô bé 11 tuổi này làm người nào người nấy đều cảm phục. Tin chắc rằng, cả cha lẫn mẹ Xinyu đều cảm thấy tự hào khi sinh được một cô con gái tuyệt vời như thế. Mong là với sự chăm sóc tận tình của chồng và con gái thì phép màu sẽ xảy ra, chị Fan một ngày nào đó sẽ khỏe lại để một nhà 3 người hạnh phúc như xưa.